The Sound of Silence
Making Disciples-The Same Way Jesus Christ Did: INTENTIONALLY
Môn Đồ Hóa – Theo Cách Chúa Giê-xu Christ Làm: CÓ CHỦ ĐÍCH
The Sound of Silence
Âm thanh của Im lặng
In 1964, popular song writer Paul Simon wrote a song entitled, “The Sound of Silence.” Simon wrote the lyrics as a gesture of respect and sympathy for his roommate in college who suddenly lost his eyesight. In American Culture, many times an event will have a moment of silence as a time of remembrance of a tragic event or happening. Simon later said the song symbolized the inability for people to communicate with each other on an emotional level. There was a time in the life and ministry in which the disciples thought that Jesus had become silent.
Vào năm 1964, tác giả bài hát nổi tiếng Paul Simon đã viết một bài hát có tựa đề "Âm thanh của Im lặng.” Simon đã viết lời bài hát như một cử chỉ tôn trọng và đồng cảm cho người bạn cùng phòng thời đại học đột nhiên bị mất thị lực. Trong Văn hóa Mỹ, nhiều khi một sự kiện sẽ có một khoảnh khắc im lặng như để tưởng nhớ về một sự kiện bi thảm đã hoặc đang xảy ra. Simon sau đó cho biết bài hát tượng trưng cho việc con người không thể giao tiếp với nhau ở mức độ cảm xúc. Đã có lúc trong đời sống và công vụ mà các môn đệ nghĩ rằng Chúa Giê-xu đã im lặng.
Retreat - After a year in Galilee, Jesus and his disciples needed some time to get away alone by themselves. The attention brought on because of the healings and other miracles had brought so many onlookers and inquirers that it was difficult to find any moment for reflection or rest. The people could not get enough of the goodness of Jesus, while on the other hand the Scribes and Pharisees continually were finding fault. Either way, they needed to retreat.
Lui ẩn – Sau một năm ở Ga-li-lê, Chúa Giê-xu và các môn đệ cần một thời gian để tách biệt khỏi dân sự. Bởi vì sự chữa lành và những phép lạ khác đã gây thu hút rất nhiều người đến xem và hỏi han đến nỗi khó mà họ tìm được giây phút nào để suy tư hay nghỉ ngơi. Dân chúng không thể có đủ sự tốt lành của Chúa Giê-xu, trong khi mặt khác, các thầy thông giáo và người Pha-ri-si liên tục tìm lỗi. Dù bằng cách nào, họ cần phải lui ẩn.
A Request - Hoping to not be noticed, Jesus determined to get away in a city inhabited by gentiles. But a woman, who had a daughter with an unclean spirit, sought out Jesus. She came upon Him, fell at his feet and asked Him to cast the demon out of her daughter. To the disciples, this was a very awkward situation. The person making the request was a gentile, secondly it was a woman, and thirdly she was very persistent in her request.
Yêu cầu - Với hy vọng không bị chú ý, Chúa Giê-xu quyết định vào một thành phố có dân ngoại cư ngụ. Nhưng có một người đàn bà có đứa con gái bị quỷ ám đi tìm Chúa Giê-xu. Bà đến gặp Ngài, sấp mình dưới chân Ngài và xin Ngài đuổi quỷ ra khỏi con gái bà. Đối với các môn đệ, đây là một tình huống rất khó xử. Người đưa ra yêu cầu là một dân ngoại, thứ hai là một người đàn bà, và thứ ba là bà rất kiên trì nhất quyết trong yêu cầu hỏi xin của mình.
The Reply – At first, Jesus was silent. The disciples mistakenly thought His silence was his way of desiring the woman to leave. No doubt her loud appeals were attracting attention, the very thing they came to this city to avoid. At some point they eventually requested that Jesus send her away, because of the shouting. Jesus finally told the woman, “Let the children be satisfied first, for it is not good to take the children’s bread and throw it to the dogs.” This analogy indicated that the first priority of Jesus was to Israel, not to healing a gentile. This seemed like a harsh reply.
Câu trả lời – Đầu tiên, Chúa Giê-xu im lặng. Các môn đệ lầm tưởng rằng sự im lặng của Ngài là cách Ngài muốn bà bỏ đi. Không còn nghi ngờ gì nữa, những lời kêu gọi ầm ĩ của bà ta đã thu hút sự chú ý của những người khác, chính điều mà họ đến thành phố này để tránh. Một số lúc, họ còn bảo Chúa Giê-xu nên đuổi bà đi vì đã la hét. Cuối cùng, Chúa Giê-xu nói với bà: “Hãy để con trẻ ăn no trước đã, vì không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó.” Phép loại suy này chỉ ra rằng ưu tiên hàng đầu của Chúa Giê-xu là dành cho dân Y-sơ-ra-ên, không phải để chữa lành cho dân ngoại. Đây có vẻ như là một câu trả lời khắc nghiệt.
Her Response - Rather than being offended, the woman answered Jesus by saying, “Yes , Lord, but even the dogs under the table feed on the children’s crumbs”. The comment from the woman reflected on her unworthiness and displayed her attitude of meekness and poor in spirit. All she wanted was just the crumbs from Jesus. Her acceptance of reality displayed a quality of faith that allowed her to confidently await on the response of Jesus.
Phản hồi của bà - Thay vì cảm thấy bị xúc phạm, bà đã trả lời Chúa Giê-xu bằng cách nói: “Vâng, thưa Chúa, nhưng ngay cả những con chó dưới gầm bàn cũng ăn những mẩu vụn của con trẻ". Lời nhận định của bà ấy phản ánh sự không xứng đáng và cho thấy thái độ nhu mì và đói khát trong thuộc linh ở bản thân. Tất cả những gì bà ấy muốn chỉ là những mẩu bánh vụn từ Chúa Giê-xu. Sự chấp nhận thực tại của bà cho thấy phẩm chất đức tin cho phép bà tin tưởng chờ đợi câu trả lời của Chúa.
The Reaction of the Twelve - Finally, Jesus did tell her to go home, but also, He told the woman that the demon had gone out of her daughter. His prolonged reaction to the need of the woman was in order to put her genuine faith on display. Her response not only indicated her humility, but also displayed her faith in Jesus as the Son of God. Notice she said nothing about belief in God, but merely affirmed that Jesus “came to seek and save all people,” not just Israel.
Phản ứng của Mười hai sứ đồ - Cuối cùng, Chúa Giê-xu bảo bà về nhà, nhưng Ngài cũng nói với bà rằng quỷ đã ra khỏi con gái bà. Việc chậm trong phản hồi của Ngài trước nhu cầu của bà là để đức tin chân chính của bà được thể hiện. Phản hồi của bà không chỉ cho thấy sự khiêm nhường, mà còn thể hiện đức tin nơi Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời. Hãy lưu ý rằng bà không nói gì về niềm tin nơi Đức Chúa Trời, mà chỉ khẳng định rằng Chúa Giê-xu “đến để tìm và cứu mọi người,” không chỉ Y-sơ-ra-ên.
The disciples had misinterpreted the silence of Jesus, but now could see His reaction was a divine appointment, a planned encounter, which provided the Twelve a vivid example of true faith and a preview of what was to come when they would begin to take the gospel to the ends of the earth. There will be many times in the life of the one you are discipling where a picture may be worth a thousand words. Your silence in order to allow your disciple to wait on an answer from the Lord will be priceless in allowing them the needed time to display their maturity in Christ.
Các môn đệ đã hiểu sai về sự im lặng của Chúa Giê-xu, nhưng giờ đây có thể thấy phản ứng của Ngài là một cuộc hẹn định thiêng liêng, một cuộc gặp gỡ đã được sắp đặt sẵn, cho Nhóm sứ đồ một tấm gương sống động về đức tin chân chính và một sự báo trước về những gì sẽ xảy ra khi họ bắt đầu đón nhận Tin Mừng đến tận cùng trái đất. Sẽ có nhiều lần trong cuộc đời của người bạn đang làm môn đệ hóa, việc vẽ ra một bức tranh cho họ thấy có thể đáng giá cả ngàn lời nói. Sự im lặng của bạn để cho phép môn đệ chờ đợi câu trả lời từ Chúa sẽ là vô giá trong việc cho phép họ có thời gian cần thiết để thể hiện sự trưởng thành của họ trong Đấng Christ.