From Success to Significance

Making Disciples-The Same Way Jesus Christ Did: INTENTIONALLY

Môn Đồ Hóa –Theo CùngMột Cách Mà ChúaGiê-xu ChristĐã  Làm: MỘT CÁCH CÓ CHỦ ĐÍCH

From Success to Significance

Từ Chổ Thành Công Đến Chổ Đầy Ý Nghĩa

Moses and Joshua had a great relationship. Moses demonstrated the wisdom of a mentor when he delegated a strategic responsibility to Joshua. As a soldier, Joshua stood ready to receive any assignment. However, this time Moses put him in command of a battle with the Amalekites, in which Joshua had total responsibility. (Exodus 17)

Môi-se và Giô-suê có một mối quan hệ tuyệt vời. Môi-se thể hiện sự khôn ngoan của một cố vấn khi ông giao phó một trách nhiệm mang tính chiến lược cho Giô-suê. Với tư cách là một người lính, Giô-suê sẵn sàng nhận lãnh bất cứ nhiệm vụ nào. Tuy nhiên, lần này Môi-se đặt ông làm chỉ huy cho trận chiến với quân A-ma-léc, trong trận chiến đó Giô-suê được giao cho hoàn toàn trách nhiệm. (Xuất 17)

In delegating so much responsibility to Joshua, Moses revealed the trust he had in Joshua’s character and the confidence he had in his abilities. Joshua took on this responsibility because of the trust he had in Moses character and the confidence he had in Moses relationship with God. Moses also delegated to Joshua the task of choosing the men he wanted and he was victorious in the battle; knowing all along that God’s hand was in the victory. A long-term relationship was established between Moses and Joshua. And this changed the lives of both men as well as the entire nation of Israel.

Qua việc giao phó quá nhiều trách nhiệm như vậy cho Giô-suê, Môi-se cho thấy rằng ông đã tin tưởng vào phẩm chất của Giô-suê cũng như khả năng của ông. Giô-suê đảm trách nhiệm vụ này bởi vì ông tin tưởng nơi phẩm chất của Môi-se và nơi mối liên hệ của Môi-se với Đức Chúa Trời. Môi-se cũng giao phó cho Giô-suê nhiệm vụ tuyển quân vào trận chiến và ông đã giành chiến thắng trong sự nhận biết bàn tay của Đức Chúa Trời trong chiến thắng đó. Một mối liên hệ lâu dài đã được thiết lập giữa Môi-se và Giô-suê. Và điều đó đã thay đổi nhiều cuộc đời cũng như cả quốc gia Y-sơ-ra-ên.

For all of this to happen Moses had to choose someone; and he chose Joshua. He had to delegate to him the task, but notice he also delegated to him the authority and the responsibility. Joshua had been referred as a servant of Moses, but he was now becoming much more that a servant. Notice in verse 14, God tells Moses to ensure that Joshua is fully informed about God’s role in the victory and what this all means in God’s ultimate plan for the future of the Amalekites. Joshua is now connected to God in a more intimate way.

Để có được những chiến thắng này, Môi-se phải chọn một ai đó; và ông đã chọn Giô-suê. Ông phải chuyển giao nhiệm vụ cho Giô-suê, nhưng bên cạnh đó ông cũng chuyển giao cho Giô-suê thẩm quyền và trách nhiệm. Giô-suê đã từng được đề cập đến trong cương vị là đầy tớ của Môi-se, nhưng bây giờ ông đã trở nên một vị trí cao hơn thế nữa. Hãy để ý câu 14, Đức Chúa Trời bảo Môi-se nhắc Giô-suê ý thức về vai trò của Ngài trong sự đắc thắng và kế hoạch cuối cùng của Đức Chúa Trời đối với tương lai của A-ma-léc là thế nào. Bây giờ, Giô-suê đã kết nối với Đức Chúa Trời trong một cách thân mật hơn.

This mentoring relationship grew deeper over time. Joshua was gaining valuable knowledge, skill and confidence. At the same time, Moses was gaining more trust in Joshua and respect for his ability. He pushed Joshua to do things he would not have been comfortable doing unless Joshua knew that Moses had confidence in him. Sometimes, all it takes to help someone you are discipling is to let them know you believe in them and their ability. That confidence with the help of God will encourage them to complete new challenges.

Mối liên hệ cố vấn này tăng trưởng sâu nhiệm hơn trải qua thời gian. Giô-suê đã tích lũy được kiến thức, kỉ năng và sự vững tin. Đồng thời, Môi-se cũng có được nhiều sự tin tưởng nơi Giô-suê và tôn trọng nơi khả năng của ông. Môi-se thúc đẩy Giô-suê làm những điều mà chắc Giô-suê sẽ không làm nếu không thấy Môi-se tin tưởng nơi mình. Đôi khi, điều cần thiết để giúp đỡ người mà bạn đang môn đồ hóa là để cho họ biết rằng bạn tin tưởng họ và khả năng của họ. Sự tin tưởng đó cùng với sự vùa giúp của Đức Chúa Trời sẽ khích lệ họ hoàn tất những thách thức mới.

People who disciple others are always considering new people they can bring with them while they are living out their own personal calling and ministry. As a mentor, do not be afraid to give away your ideas, your knowledge, your secrets and even some of your responsibility and authority to others. After all, it is a selfish person who does not want the other person to succeed.

Người đào tạo môn đồ thường nghĩ đến những người mới mà họ có thể đem theo với mình trong khi đó họ lại đang bỏ qua chính sự kêu gọi và chức vụ cá nhân của họ. Là một người cố vấn, đừng ngại cho đi những ý tưởng của bạn, kiến thức của bạn, bí quyết của bạn và ngay cả giao phó cho người khác những trách nhiệm và thẩm quyền của bạn. Nói cho cùng, nếu một người không muốn người khác thành công thì người đó chỉ là một người ích kỉ.

If you choose not to mentor others, you can still be successful. You can have a successful ministry. But why settle for just being successful, when as a mentor, you can be successful and significant. Significance is all about what we can do for others. Moses continued to give Joshua opportunities to grow and develop as a leader. Ultimately, Moses delegated his entire position to Joshua. And he did it at a critical time in the life of this nation in transition. If Joshua had not been adequately prepared, thru the mentorship of Moses, the attempt to enter the Promised Land under the leadership of Joshua might have been a disaster.

Nếu bạn không chọn để môn đồ hóa người khác, bạn vẫn thành công. Bạn vẫn có thể có một chức vụ thành công. Nhưng tại sao chỉ dừng lại ở chổ thành công, trong khi nếu bạn môn đồ hóa cho người khác, bạn có thể thành công và mang lại một ý nghĩa lớn. Sống đầy ý nghĩa liên quan đến những gì chúng ta có thể làm cho người khác. Môi-se tiếp tục cho Giô-suê cơ hội để tăng trưởng và phát triển trong cương vị là một lãnh đạo. Đỉnh điểm là việc Môi-se đã chuyển giao toàn bộ vị trí của mình cho Giô-suê. Và ông đã làm điều đó tại một thời điểm chuyển đổi quan trọng trong đời sống của quốc gia Do-thái. Nếu Giô-suê không được chuẩn bị một cách hợp lý qua sự môn đồ hóa của Môi-se, thì nổ lực bước vào Đất Hứa dưới sự lãnh đạo của Giô-suê có lẽ đã mang lại một tai họa.