DELEGATION - TRUSTING YOUR MENTEE!
Making Disciples - The Same Way Jesus Christ Did: INTENTIONALLY
Môn Đồ Hóa – Theo Cùng Một Cách Mà Chúa Giê-xu Christ Đã Làm: MỘT CÁCH CÓ CHỦ ĐÍCH
DELEGATION – Trusting Your Mentee!
SỰ SAI ĐI – Hãy tin tưởng môn đệ của bạn!
As their relationship continued, Moses continued to give Joshua opportunities to grow and develop. There came a time when Moses wanted a group to spy out the Promised Land. He chose Joshua, Caleb, and 10 other men to explore Canaan (Numbers 13 and 14). They were to observe the land, the people, the towns, and to even return with some fruit from the land. Moses provided the plan (strategy) and required a report (accountability) when they returned.
Để giữ mối quan hệ bền chặt, Môi-se tiếp tục cho Giô-suê những cơ hội để tăng trưởng và phát triển. Đến một thời điểm kia khi Môi-se muốn có một nhóm do thám xứ hứa. Ông đã chọn Giô-suê, Ca-lép và 10 người khác để do thám Ca-na-an (Dân số ký 13 và 14). Họ phải quan sát vùng đất, người dân, các thành phố, và thậm chí quay về với những trái cây từ xứ đó. Môi-se đã đề ra những kế hoạch (chiến lược) và yêu cầu một báo cáo (sự khai trình) khi họ trở về.
Moses was not a micromanager. He left plenty of room for the twelve to make decisions while on their journey. Actually, there is not even a reference in the Bible as to who the leader of this team of 12 people was supposed to be. It just said they were all leaders representing one of the twelve tribes. This could be intentional. Perhaps Moses had the wisdom to let them go as a team without a leader to determine who would become leaders.
Môi-se không phải là nhà lãnh đạo với tầm nhìn hạn hẹp. Ông cho mười hai người này nhiều thời gian để đưa ra quyết định trong chuyến đi của họ. Thực ra, không có một tài liệu tham khảo nào trong Kinh Thánh cho biết có ai là người lãnh đạo của nhóm 12 người này hay không. Kinh thánh chỉ cho biết tất cả họ đều là người lãnh đạo đại diện cho mỗi chi phái. Có thể đây là một sự cố ý. Có lẽ Môi-se có sự khôn ngoan để cho họ đi như một đội mà không cần một người lãnh đạo để xác định ai sẽ trở thành người lãnh đạo.
When the group returned, the majority had become fearful of the inhabitants of the land and brought back a bad report. Ten men out of the group only talked about the negative things they saw. But Caleb silenced the people before Moses and said that the people could take possession of the land. Later that night as Moses and Aaron fell face down before God, both Joshua and Caleb gave the exact opposite report from what the 10 gave. They told how good the land was, and how God would lead and protect them.
Khi nhóm người này trở về, phần lớn trong số họ đã trở nên sợ hãi cư dân nơi đó và mang về một bản báo cáo tiêu cực. Mười người trong nhóm chỉ nói về những điều tiêu cực mà họ đã nhìn thấy. Nhưng Ca-lép khiến cả dân sự phải im lặng trước mặt Môi-se và nói rằng dân sự có thể chiếm được xứ đó. Sau đêm đó khi Môi-se và A-rôn sấp mặt xuống trước Đức Chúa Trời, cả Giô-suê và Ca-lép đều đã đưa ra bản báo cáo ngược lại với 10 người kia. Họ nói về vùng đất đó tươi tốt là dường nào, và thể nào Chúa sẽ dẫn dắt và bảo vệ họ.
They were very passionate about what they had to say and even tore their clothing as they spoke. They told the truth about the land. They became leaders, because they followed the plan of God as it was given by Moses rather than tell the people what they wanted to hear. No one formally asked them to be a leader, and no one told them to be a leader. They simply did not rebel against God and Moses later recognized them publically.
Họ rất nhiệt huyết về những gì họ phải nói và thậm chí xé quần áo mình khi nói. Họ nói sự thật về vùng đất. Họ đã trở thành những người lãnh đạo, vì họ đã bước theo kế hoạch của Đức Chúa Trời cũng như chỉ thị của Môi-se hơn là nói với dân sự những gì họ muốn nghe. Không ai chính thức yêu cầu họ làm lãnh đạo, và không ai bảo họ làm lãnh đạo. Họ chỉ đơn giản là không nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời và sau đó Môi-se công khai công nhận họ.
In this example, Moses provides a great lesson on how to disciple your mentee. Sometimes you may take the one you are training with you, and at other times you may want to send them. In either situation, you must show your trust in that person and delegate responsibility as well as authority. Sometimes releasing and blessing a young leader as we send them out is the best thing for them. Moses did not fear the inexperience of Joshua and Caleb. He simply provided the opportunity, guidance, teaching and recognition. This is a great lesson on how to mentor those we disciple by delegating to them a task we would normally do ourselves..
Trong ví dụ này, Môi-se đã cho chúng ta một bài học tuyệt vời về cách huấn luyện những môn đệ. Đôi khi bạn có thể đưa người mà bạn đang huấn luyện đi cùng bạn, và đôi khi bạn có thể sai họ đi. Trong cả hai trường hợp, bạn phải thể hiện sự tin tưởng nơi người mà bạn môn đệ và ủy thác trách nhiệm cũng như quyền hạn. Đôi khi việc phóng thích và chúc phước cho một lãnh đạo trẻ khi chúng ta sai phái họ là điều tốt nhất cho họ. Môi-se không sợ sự thiếu kinh nghiệm của Giô-suê và Ca-lép. Ông chỉ đơn giản là cho họ cơ hội, sự hướng dẫn, dạy dỗ và sự công nhận. Đây là một bài học tuyệt vời về việc làm thế nào để cố vấn những người chúng ta môn đệ bằng cách ủy thác cho họ một nhiệm vụ mà chúng ta thường tự mình làm.
Jesus did the very same thing in Luke Chapter 10, as He sent out the seventy. Notice the (strategy) of Jesus as he gave out general instructions. Also, notice the attention to the return of the seventy, as Jesus met with them to receive their reports (accountability). Then He blessed them (recognition) for their efforts, and rejoiced to the fact that God revealed to these evangelists the presence of the Kingdom of God.
Chúa Giê-su đã làm điều tương tự trong Lu-ca chương 10, khi Ngài sai phái bảy mươi môn đồ. Hãy lưu ý đến (chiến lược) Chúa Giê-su đưa ra khi Ngài những hướng dẫn chung. Cũng hãy lưu ý đến sự trở về của bảy mươi môn đồ, khi Chúa Giê-su gặp họ để nhận những báo cáo của họ (sự khai trình). Và rồi Ngài ban phước cho họ (công nhận) vì những nỗ lực của họ, và vui mừng về việc Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho những nhà truyền giáo này về sự hiện diện của Vương quốc Đức Chúa Trời.